Posts

Showing posts from March, 2012

Ước mơ

Image
Hồi bé tôi thường mê mệt chương trình Discovery (dạo đó trên truyền hình tạm gọi là "thế giới đó đây") và vô cùng thần tượng Indiana Jones. Từ đó mà ấp ủ khi lớn lên sẽ trở thành một nhà thám hiểm, tới những miền đất xa xăm, gặp gỡ các nền văn minh nhân loại và sống cuộc đời phiêu lưu khám phá và dấn thân. Như bao đứa trẻ (thành thị) khác, tuổi thơ gắn với các quyển truyện tranh, tôi say sưa xem đi xem lại không biết chán. Thời chúng tôi, Fujiko Fujio không khác nào Steve Jobs bây giờ, một tượng đài sáng tạo và đầy cảm hứng cho giới trẻ. Tôi mơ đến ngày mình là hoạ sĩ truyện tranh, chuyển tải những câu chuyện về cuộc sống hoà quyện sự hư cấu một cách đầy sống động qua từng nét vẽ. Đến tuổi đi học thì một tham vọng khác nổi lên là trở thành một học giả uyên bác, theo bước Aristotle, Plato,... Tôi từng hình dung một ngày nào đó đứng thuyết giảng trước hàng ngàn sinh viên, được cánh truyền thông vây lấy phỏng vấn "Thưa giáo sư..." và đặt nền móng cho một

Hồn nhiên

Image
Cái hồn nhiên của con trẻ luôn khiến người lớn ngạc nhiên đầy thích thú; lẫn nhắc nhở chúng ta biết để tâm hồn bay bổng. Chợt nhớ cái hồi cô cháu gái còn nhỏ có những phát ngôn "xẩy hết" đại loại như: Ở nhà này bà ngoại là bà chủ, mẹ là cô chủ, còn con (nghĩ 3 giây)... a, con là "chị chủ" Có một bận khác cô nhóc khen: - Cậu mặc áo mô-đen quá - Thế hả con (hihi, cười thầm) - Áo cậu mô-đen, quần cậu "mô-xanh" - Ô... (hôm đấy mặc áo thun đen, quần jean xanh. Ra cách cháu hiểu "mô-đen" là thế đấy) Ấy vậy mà giờ đã lớn tướng rồi. Ngôn ngữ ngây ngô nghịch ngợm ngày nào giờ chỉ toàn văn vẻ (mẫu). Trong đôi mắt đâu rồi cái hăm hở sáng tạo không bị gò bó mà chỉ còn những áp lực phải đúng, phải điểm cao, hạng cao. Những khuôn mẫu, thành tích và cái sự học làm vẩn đục một tờ giấy trắng nữa rồi...